(*º°¨TẬP THỂ 12/2 NIÊN KHÓA 2007-2010 TRƯỜNG THPT HÒA VANG •'´¯)
Chào mừng mọi người đã đến forum của tập thể lớp 12/2 trường trung học phổ thông Hòa Vang, Đà Nẵng, niên khóa 2009-2010. Rất vui vì đuwocj làm quen với tất cả các bạn.
(*º°¨TẬP THỂ 12/2 NIÊN KHÓA 2007-2010 TRƯỜNG THPT HÒA VANG •'´¯)
Chào mừng mọi người đã đến forum của tập thể lớp 12/2 trường trung học phổ thông Hòa Vang, Đà Nẵng, niên khóa 2009-2010. Rất vui vì đuwocj làm quen với tất cả các bạn.
(*º°¨TẬP THỂ 12/2 NIÊN KHÓA 2007-2010 TRƯỜNG THPT HÒA VANG •'´¯)
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

(*º°¨TẬP THỂ 12/2 NIÊN KHÓA 2007-2010 TRƯỜNG THPT HÒA VANG •'´¯)

Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» TUẦN LỄ DU HỌC CANADA_ STUDYLINK INTERNATIONAL
CHONG CHÓNG.................... I_icon_minitime14th October 2014, 8:16 am by studylinkdn

» THÁNG DU HỌC MỸ - RINH QUÀ GIÁ TRỊ
CHONG CHÓNG.................... I_icon_minitime18th January 2014, 10:11 am by studylinkdn

» Kĩ niệm một thời!!!
CHONG CHÓNG.................... I_icon_minitime21st June 2013, 6:37 pm by HPTKGROUP

» Hòa Vang ngôi trường năm nào
CHONG CHÓNG.................... I_icon_minitime21st June 2013, 6:30 pm by HPTKGROUP

» Admin ne lau qua co con ai vao forum nay khong nhi!!!!!!!
CHONG CHÓNG.................... I_icon_minitime29th January 2012, 9:59 pm by mailanguoidensau_dn301191

» Sinh nhật mừng 1 tuổi của forum!!!!
CHONG CHÓNG.................... I_icon_minitime8th October 2010, 7:35 pm by boycodon_timgirlcodoc

» Cho hỏi ai có ảnh về lớp và trường không ?
CHONG CHÓNG.................... I_icon_minitime3rd September 2010, 7:18 pm by 1 con chuột

» 30/8/2k10
CHONG CHÓNG.................... I_icon_minitime3rd September 2010, 7:03 pm by 1 con chuột

»  4r 1 năm nhìn lại
CHONG CHÓNG.................... I_icon_minitime30th August 2010, 2:05 pm by 1 con chuột

Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm
Diễn Đàn
Affiliates
free forum

March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031
CalendarCalendar

 

 CHONG CHÓNG....................

Go down 
Tác giảThông điệp
bachduong




Tổng số bài gửi : 3
Points : 7
Reputation : 0
Join date : 27/10/2009

CHONG CHÓNG.................... Empty
Bài gửiTiêu đề: CHONG CHÓNG....................   CHONG CHÓNG.................... I_icon_minitime13th November 2009, 4:11 pm

[color=green][color=cyan]Gió nhẹ, chong chóng quay. . .

" Cậu lúc nào cũng quay mãi thế à? " Chợt gió hỏi chong chóng.

" Ừ, có lẽ vậy! " Chong chóng đáp. " Vì cậu thổi nên tớ phải quay! "

" Vì tớ sao? " Gió ngạc nhiên.

" Vì cậu. Vì cậu mà tớ quay, cũng vì cậu mà tớ sống. " Chong chóng trả lời. " Nếu tớ không quay thì tớ là một cái chong chóng chết. "

" Nếu. . . nếu có một ngày. . . tớ không ở bên cậu nữa. . . " Gió ngập ngừng.

" Tớ k biết. Trên đời này có vô vàn ngọn gió và vô vàn chong chóng. Bình thường thì chong chóng cần gió. Gió như là nguồn sống của chong chóng. Chong chóng thiếu gió, chong chóng k còn sức sống nhưng gió thiếu chong chóng thì gió vẫn vậy. " Chong chóng nhẹ nhàng trả lời gió.

" Ừhm. Có lẽ... " Gió đáp, với tất cả sự thờ ơ.

Chong chóng hiểu hết tất cả. Rằng một ngày kia, gió sẽ chán chong chóng. Rằng chong chóng sẽ già đi theo thời gian nhưng gió thì k. Rằng ngày đó đã sắp đến rồi. Chong chóng thở dài. Chong chóng sắp già mất rồi. Hai ngày, chong chóng k được gặp gió. Có lẽ là chong chóng nhớ gió. Rồi. . . Trời gió lên, chong chóng quay. . . Gió đến rồi!! Gió vẫn thế, vẫn thờ ơ và vô tình. Chong chong nhìn gió, k tin vào mắt mình. Gió, là gió. . . Nhưng đáp trả lại sự nhiệt tình của chong chóng chỉ là một làn gió nhẹ, đủ để chong chóng rung động.

" Tớ phải đi! " Đột ngột gió lên tiếng.

" Cậu phải đi à? Cậu đi đâu? " Chong chóng hỏi, trong hoảng loạn.

" Xa lắm, họ rủ tớ đi, các cơn gió khác. Chúng tớ phải đi, vì sắp đến mùa khô rồi!! "

" Thật sao? " Điều chong chóng lo sợ cuối cùng cũng tới. " Cậu có về k? "

" Thế cậu có đợi k? " Gió hỏi lại.

" Tớ đợi. Chỉ cần cậu nói có về là tớ tin cậu có về! " Chong chóng lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng có niềm tin tuyệt đối vào người khác.

" Ừh. Nếu cậu đợi thì tớ sẽ về... " Gió đáp.

" Cậu sẽ về thật chứ? Khi nào thì cậu về? "

" Nhanh thôi, khoảng năm mười ngày gì đó! " Gió trả lời. " Tin tớ nhé!? "

" Tớ tin cậu, cậu đi đi! Tớ sẽ chờ! Cậu sẽ về, sẽ mang cho tớ bông hoa màu tím chứ? " Chong chóng nói, lòng lại nhen lên niềm hy vọng.

" Chắc chắn!! Hoa màu tím nhé!! " []Gió khẽ cười.
Chong chóng k nói gì cả, chỉ biết lặng nhìn gió đi.[/
color]
Rồi gió đi. Chong chóng ở lại và chờ đợi. Chờ mỏi mòn. Một ngày, hai ngày. Một tuần, hai tuần. Rồi một tháng, hai tháng. Gió vẫn k về. Chong chóng vẫn đợi. Chong chóng tin gió. Tin vào lời hứa của gió. Năm đó, khô hạn, nắng nóng. Trời lặng không chút gió. Mọi người đã đi đến
vùng khác. Riêng chong chóng vẫn ở mãi nơi này. Chong chóng sợ nếu mình đi thì khi gió quay về sẽ k gặp. Chong chóng sợ k gặp được gió.

Cậu ấy sẽ về! Cậu ấy hứa rồi mà! Cậu ấy bảo nếu mình đợi thì cậu ấy sẽ về!

Mình phải tin vào cậu ấy! Cậu ấy k lừa mình! Cậu ấy k nói dối!

Phải tin, ai nói gì mình mặc kệ! Cậu ấy sẽ về! Phải tin tưởng! Phải tin. . .

Cứ thế, chong chóng đã đợi hơn mười năm! Chong chóng vẫn cứ tin, chong chóng vẫn cứ đợi, chong chóng vẫn cứ hy vọng! Màu vàng cam ngày xưa, giờ chỉ là một màu bàn bạc, màu của thời gian, màu của sự chờ đợi. Nhưng chong chóng vẫn đợi!

Rồi một ngày kia. Đã có người phát hiện ra chong chóng. Là một cơn gió. Trời gió lên, chong chóng quay. . . Gió!? Chong chóng quay, chong chóng lại tràn đầy sức sống nhưng. . . đó k phải là gió, chỉ là hơi từ miệng một cô bé. " Gió ở đâu? " Chong chóng tự hỏi. Có lẽ gió đã quên chong chóng rồi, có lẽ bây giờ gió đang ở bên một chong chóng nào khác. Có lẽ là thế. Nhưng. . . gió đã hứa là sẽ về với chong chóng rồi kia mà. Cô bé vẫn đang thổi. Chong chóng quay nhưng chong chóng không hạnh phúc. Đây k phải là gió của chong chóng. Đây k phải là cơn gió mà chong chóng đã chờ đợi suốt mười năm. Gió của chong chóng khác, gió của chong chóng tuy vô tình nhưng khi làm chong chóng quay lại có cảm giác khác. K, k phải! K phải gió của chong chóng. Chong chóng k muốn quay vì cô bé. Chong chóng chỉ muốn quay vì gió thôi. Nhưng cô bé cuối cùng cũng vứt bỏ chong chóng như cơn gió kia đã từng làm hồi mười năm trước.


Chong chóng lại trơ trọi một mình. Lại tiếp tục héo hon vì chờ đợi. Lại tiếp tục hy vọng vào lời hứa của gió. Mười năm rồi. Chong chóng cứ thế chờ đợi trong vô vọng. Chong chóng chỉ mong gặp được gió, dù chỉ một lần thôi cũng được. Gặp để lòng chong chóng thôi day dứt. Ngày ấy chong chóng k dám nói. Chong chóng sợ. . .

Gió à! Cậu về đi! Tớ vẫn đang chờ cậu! Vẫn đang chờ!

Tớ nhớ cậu lắm! Cậu đang định bỏ rơi tớ đấy à?

Đừng làm vậy nhé! Bỏ rơi người khác là k tốt đâu!

Liệu có ai hiểu tại sao gió lại bỏ chong chóng?? Gió sợ, sợ tính cách ương bướng, thích cái mới của mình làm chong chóng tổn thương. Nhưng gió làm vậy đã để chong chóng tổn thương nặng nề hơn. Gió đã làm chong chóng phí hoài cả đời mình để chờ đợi. Gió ác lắm! Chong chóng vẫn tin gió, chong chóng k trách gió, chong chóng có một niềm tin mãnh liệt.

Gió có vị gì nhỉ? K ai biết.

Gió có màu gì nhỉ? K ai biết.

Gió có mùi gì nhỉ? K ai biết.

Nhưng chong chóng biết. Gió có vị mặn của nước mắt chong chóng. Gió có màu bạc của thời gian và sự chờ đợi. Gió có mùi máu đang rỉ ra từ trái tim chong chóng.

Chong chóng k dám thừa nhận mình đã yêu gió. Nhưng đó vẫn là sự thật. Chong chóng yêu gió. Chong chóng chờ gió là để nói ra điều này để thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. Mục tiêu của chong chóng chỉ có vậy. Chong chóng k dám mơ đến gió. Chong chóng k cần gió yêu chong chóng. Chong chóng chỉ cần gió về thôi. Liệu chong chóng có đòi hỏi cao quá k? Mười năm sống trong hy vọng, mười năm con vịt cứ nghĩ mình là thiên nga, mười năm ảo tưởng, mười năm sống như người mộng du đã làm chong chóng k còn chút sức lực nào nữa. Chong chong k chịu nổi cái cảm giác ngột ngạt này nữa rồi.
K! Mình phải sống! Mình phải đợi! Gió sẽ về! Sẽ về mà!

Đã hứa! Gió k nuốt lời đâu!

Nghe này chong chóng! Yêu thương là tin tưởng!

Chong chóng yêu gió thì chong chóng phải tin gió chứ!

Gió sẽ trở lại! Chút nữa thôi! Cố lên nào chong chóng!

.
Trời gió lên, chong chóng quay. . .

Gió, là gió! Là cơn gió đó! Gió về rồi! Chong chóng lại quay, chong chóng hạnh phúc!

" Dối trá! Cậu bảo chỉ năm mười ngày! " Chong chóng nghẹn ngào.

" Xin lỗi, tớ. . . "

" Đừng xin lỗi! " Chong chóng hét lên. " Tớ không tha thứ cho cậu đâu!! Bây giờ và mãi mãi!! "

" Nghe tớ giải thích, chong chóng! Chấp nhận lời xin lỗi của tớ đi! Tớ thực sự muốn quay lại với cậu nhưng sức khỏe của tớ k cho phép! Tớ k thể đi đoạn đường xa như vậy để về với cậu được, gần 400 km! Tớ cũng nhớ cậu lắm! Tớ. . . tớ cần cậu chấp nhận lời xin lỗi này! "

" Cậu bỏ tớ hơn mười năm, rồi bay giờ trở về xin lỗi là xong hết sao? "

" Tớ đã thực hiện lời hứa với cậu rồi mà! " Gió yếu ớt đáp.

" Lời hứa!? Thế cậu có nhớ cậu hứa gì k? "

" Tớ k còn nhiều thời gian nữa! Tớ k biết có thể tìm cho cậu bông hoa màu tím k? Tớ sẽ cố! Nhưng sợ k kịp! Tớ sắp chết rồi! " Gió nói, nhẹ nhàng như tuyết rơi.

Hả? Cái gì? K còn nhiều thời gian nữa!? Sợ không kịp!? Sắp chết?

Chong chóng k tin! K phải! Sao gió có thể chết được!?

" Cậu . . . mà chết thì tớ phải làm sao!? "

" Xin lỗi, tớ thực sự k muốn bỏ lại cậu một mình trên cuộc đời này! Nhưng. . . " Gió nói mà cố không để giọng mình khác đi.

" Cậu mà bỏ rơi tớ là k bao giờ tớ tha thứ cho cậu đâu! " Chong chóng hét, giọng lạc đi. " Tớ yêu cậu!! "

" Trước đây tớ luôn phân vân liệu cậu có yêu tớ k? Bây giờ thì tớ xác định được rồi! Tớ về k uổng phí! Bông hoa màu tím, tớ sẽ tìm, chờ nhé! "

" K!!! Tớ k để cậu đi đâu! Tớ sợ lắm! Cậu đừng để tớ lại một mình, tớ sợ lắm! " Chong chóng nói trong nước mắt.

" Tớ k bỏ cậu đâu! Tớ đã về rồi kia mà! Một chút thôi! Về ngay!! " Gió khẽ hôn lên chong chóng. Rồi lại đi. Rồi lại bỏ chong chóng.

Chỉ còn lại một mình chong chóng. Chong chóng k thể giữ chân được gió. Gió quen tự do rồi.

Cơn gió k dừng chân nơi đây. . .

Xin lỗi cậu nhiều lắm. chong chóng!!! Tớ k muốn cậu đau khổ vì tớ!

Trên đời này còn nhiều cơn gió nữa mà! Đâu phải chỉ có tớ là gió!

Đừng khóc, thấy cậu khóc tớ đau lòng lắm! Cậu đừng khóc!

Đừng vì tớ mà đau khổ, đừng vì tớ mà làm bất kì chuyện gì dại dột!

Tớ k muốn cậu thấy tớ chết!

Tớ sẽ chịu đau khổ một mình! Tớ sẽ k để cậu tổn thương lần nữa đâu!

Xin lỗi cậu, vì tất cả những gì tớ có lỗi!

Chong chóng lặng nhìn gió!

Cậu về để làm gì? Cậu ác lắm! Cậu làm vậy sao tớ vui được?

Thà cậu nói cậu ghét tớ, thà cậu nói cậu đã có chong chóng khác!

Thà là vậy! Có lẽ tớ dễ chịu hơn bây giờ!

Chứ bây giờ lòng tớ đau lắm cậu biết k?

Một câu nói dối như ngày xưa để tớ tiếp tục sống vui vẻ đối với cậu khó lắm sao?

Chỉ là một câu nói để tớ yên lòng thôi mà! Không được sao?
[flash][/flash]
Về Đầu Trang Go down
 
CHONG CHÓNG....................
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Thơ Về Vợ Chồng

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
(*º°¨TẬP THỂ 12/2 NIÊN KHÓA 2007-2010 TRƯỜNG THPT HÒA VANG •'´¯) :: Diễn Đàn 12/2 :: Trang lưu bút ngọt ngào-
Chuyển đến